Tôi trở về quê hương trong một chiều tháng ba hanh nắng. Hai bên con đường quê quen thuộc dậy thơm hương lúa trổ vàng óng xen lẫn màu hồng của hoa ô môi từ những cánh đồng vùng biên giới Long An.
Hoa ô môi vùng biên giới Long An (ảnh Thái Mộc Hóa)
Xưa trong chiến tranh, đất và người Long An “trung dũng kiên cường, toàn dân đánh giặc”, nay thời bình cũng trên mảnh đất ấy đã lặng im tiếng súng, người người ra sức hàn gắn vết thương chiến tranh, hòa chung bài ca xây dựng, đổi mới quê hương đất nước.
Hoa ô môi nơi triền sông vùng biên giới Long An (ảnh Thái Mộc Hóa)
Đi giữa khung cảnh thanh bình của những cánh đồng ruộng lúa vào mùa thu hoạch là hình ảnh nổi bật của những rặng ô môi nở hồng cả một vùng biên giới mỗi độ tháng ba về như làm dịu đi cái nắng gắt oi bức giao mùa chuyển hạ miệt đồng bưng. Những cây ô môi tỏa lên vạt hoa màu hồng phấn phất phơ trong gió, lất phất rơi nhè nhẹ tạo nên cảnh vật miền quê Tháp Mười thêm quyến rũ, chắc chắc sẽ làm ta nao lòng trước sức hút của một loài hoa ô môi mộc mạc, dung dị được ví như hoa đào phương Bắc.
Hoa ô môi trên con đường vùng biên giới Long An (ảnh Thái Mộc Hóa)
Đi dưới con đường rợp bóng cây ô môi màu hoa hồng thắm, tôi như được trở về với những hoài niệm xa xưa của một thời đạp xe hai buổi đến trường cùng lũ bạn trong xóm, cùng nghêu ngao khúc ca quen thuộc của nhạc sĩ Sơn Hạ:
“Bông ô môi rơi đầy trước ngõ
Bao kỷ niệm về tìm thức trong tim
Mới hôm nào ta dìu chung lối hẹn
Bông ô môi tình ta khắc đậm tên nhau”.
Hoa nở rồi cũng phai tàn. Hoa ô môi cũng thế. Có những thời điểm mùa hoa trổ sớm, dù có chút tiếc nuối vì sự nở và tàn sớm thì ta cũng dễ tìm chụp lại những bức ảnh hoa ô môi khoe sắc hồng tươi thắm bên những cánh đồng, triền sông hiền hòa.
Bất chợt, tiếng đạp xe của các cô nữ sinh như khẽ chạm vào khoảng không gian miền quê thanh bình làm toát lên vẻ đẹp thướt tha của tà áo trắng thanh lịch cùng chiếc nón lá che nghiêng dưới rặng ô môi rợp màu hồng phấn. Để rồi, mỗi độ tháng ba về là mùa hoa ô môi trổ bông sắc hồng rực rỡ như muốn níu kéo ta tìm về khung trời ký ức xa xưa…
Thi Hoàng Khiêm